Chào mừng Quý độc giả đến với trang thông tin điện tử của Viện Khoa học Kỹ thuật Nông nghiệp miền Nam

Tin nổi bật
Thành tích

Huân chương Ðộc lập

- Hạng 1 - Hạng 2 - Hạng 3

Huân chương Lao động

- Hạng 1 - Hạng 2 - Hạng 3

Giải thưởng Nhà nước

- Nghiên cứu dinh dưởng và thức ăn gia súc (2005)

- Nghiên cứu chọn tạo và phát triển giống lúa mới cho xuất khẩu và tiêu dùng nội địa (2005)

Giải thưởng VIFOTEC

- Giống ngô lai đơn V2002 (2003)

- Kỹ thuật ghép cà chua chống bệnh héo rũ vi khuẩn (2005)

- Giống Sắn KM 140 (2010)

Trung tâm
Liên kết website
lịch việt
Thư viện ảnh
Video
Thiết lập chuỗi giá trị nông sản thông minh và an toàn tại Việt Nam Cà chua bi

Thống kê truy cập
 Đang trực tuyến :  20
 Số lượt truy cập :  33358029
​Phát hiện mới về chu kỳ cacbon

Một nhà nghiên cứu tại Đại học bang Florida đang đào sâu tìm hiểu về chu kỳ cacbon và tìm hiểu cacbon di chuyển từ mặt biển đến các độ sâu lớn hơn và sau đó thì ở đó trong hàng trăm năm ra sao.Những phát hiện này có thể cực kỳ quan trọng do các nhà khoa học đang tìm cách hiểu rõ hơn biến đổi khí hậu và lượng cacbon mà bầu khí quyển và các đại dương trên Trái đất có thể lưu trữ.

Một nhà nghiên cứu tại Đại học bang Florida đang đào sâu tìm hiểu về chu kỳ cacbon và tìm hiểu cacbon di chuyển từ mặt biển đến các độ sâu lớn hơn và sau đó thì ở đó trong hàng trăm năm ra sao.

 

carbon cycle.jpg.

Những phát hiện này có thể cực kỳ quan trọng do các nhà khoa học đang tìm cách hiểu rõ hơn biến đổi khí hậu và lượng cacbon mà bầu khí quyển và các đại dương trên Trái đất có thể lưu trữ.

Trong một bài báo được công bố trong Kỷ yếu của Viện Hàn lâm Khoa học Quốc gia Mỹ, Phó Giáo sư Michael Stukel đã giải thích cách cacbon được vận chuyển đến các vùng nước sâu hơn và tại sao nó lại xảy ra nhanh hơn trong một số khu vực nhất định của đại dương.

"Tảo ở bề mặt đại dương đóng góp một nửa sự quang hợp của trái đất, nhưng hầu hết cacbon đioxit mà chúng hấp thu được thải ra trở lại bầu khí quyển khi chúng chết", Stukel cho biết. "Cách duy nhất để cacbon này ở ngoài bầu khí quyển trong một thời gian dài là làm cho nó đi vào đại dương sâu. Nếu nó ở đáy đại dương, thì nó có thể ở lại đó trong hàng trăm đến 1.000 năm. Do khí hậu ấm lên nên đại dương sẽ hấp thu nhiều cacbon đioxit hơn hay ít hơn? Đó là những gì mà chúng ta cuối cùng cần phải biết. Nhưng trước tiên chúng ta phải tìm hiểu làm thế nào quá trình tự nhiên lưu trữ cacbon đại dương này hoạt động ra sao".

Stukel, phó giáo sư về khoa học trái đất, đại Dương và khí quyển, từ lâu đã tham gia vào nghiên cứu các chức năng của chu kỳ cacbon. Cụ thể, ông muốn hiểu được các quá trình mà di chuyển cacbon vào sâu trong đại dương, u nơi mà nó sẽ không tái đi vào bầu khí quyển. Hiểu được những quy trình này sẽ rất quan trọng doTrái đất đang ấm lên và ngày càng có nhiều cacbon đioxit hơn.

Stukel bắt đầu đi tìm câu trả lời cho một số câu hỏi này trong khi đang ở trên một tàu nghiên cứu ngoài khơi bờ biển California vào năm 2012.

Stukel và các đồng nghiệp của ông nghi ngờ rằng một số khu vực của biển là các điểm nóng sinh học trong vận chuyển cacbon. Gần giống các biên khí tượng học để tạo ra một cơn bão, cũng có các biên trong các vùng nước.

Và trong các khu vực này, các nhà khoa học thường tìm thấy đời sống thủy sinh dày đặc và đa dạng.

Stukel và các đồng nghiệp đã kiểm tra một biên như vậy ngoài khơi bờ biển Santa Barbara, California, và tạo ra các bẫy trầm tích để đo lượng cacbon được vận chuyển đến các đại dương sâu trong các khu vực này.

Stukel và các đồng nghiệp của ông phát hiện thấy rằng, gấp đôi lượng cacbon bị chìm xuống độ sâu lớn hơn dọc theo biên này so với các vùng khác của đại dương, và bản thân biên này hoạt động như một ống dẫn khổng lồ di chuyển ngay cả cacbon không chìm tới độ sâu sâu hơn.

Một trong những lý do dẫn đến tỷ lệ chìm cao hơn có thể liên quan đến sức khỏe của tảo.

Stukel quan sát thấy rằng tảo cát - một loại tảo mà tạo ra lớp vỏ giống thủy tinh từ silicon – được phát hiện thấy ở biên này không khỏe mạnh và tạo ra vỏ dày đặc hơn nhiều so với bình thường. Tảo cát thông thường cũng sẽ hấp thụ một lượng lớn cacbon đioxit. Các động vật nhuyễn thể và giáp xác nhỏ khác ăn những tảo cát này, và những viên phân của chúng sau đó chìm xuống, mang theo cùng một lượng lớn cacbon với chúng. Bởi vì chúng hấp thụ tỷ lệ silic cao hơn ở những biên này, nên chúng nặng hơn và chìm xuống độ sâu lớn hơn trong các đại dương.

"Rất nhiều sự vận chuyển cacbon được làm trung gian bởi các động vật giáp xác", Stukel cho hay.

Stukel cho biết thông tin mà nhóm của ông phát hiện ra giờ đây có thể sử dụng cho các nhà khoa học phát triển các mô hình dự báo chính xác lượng cacbon đioxit có thể được lưu trữ trong các đại dương sâu. Stukel cũng sẽ tiếp tục công trình nghiên cứu này bằng cách kiểm tra các biên khác để xem những thứ ông phát hiện thấy ở ngoài khơi bờ biển Santa Barbara có phải là một hiện tượng phổ biến hay không.

Thanh Vân - Dostdongnai, theo ScienceDaily.

Trở lại      In      Số lần xem: 2162

[ Tin tức liên quan ]___________________________________________________
Designed & Powered by WEBSO CO.,LTD