Xác định và thực hiện các biện pháp quản lý vườn cây ăn quả có thể cải thiện được vật chất hữu cơ trong đất là một trong những mục tiêu chính của Chương trình hữu Hữu cơ quốc gia của Bộ Nông nghiệp Mỹ (USDA). Đối với các nhà sản xuất ở miền đông Đông nam Nam nước Mỹ - nơi quan tâm tới các vườn cây ăn quả có quy mô nhỏ được quản lý hữu cơ đang trồng, khó khăn có thể là sự kết hợp của hệ thống quản lý che phủ mặt đất và nguồn dinh dưỡng hữu cơ có thể, đồng thời cải thiện được chất lượng đất.
Silicon (Si) là nguyên tố dồi dào thứ hai của lớp vỏ trái đất sau oxy. Lâu nay, nó đã bị các nhà sinh thái học lãng quên bởi vì nó không được coi là một chất dinh dưỡng cần thiết cho cây trồng. Tuy nhiên, nghiên cứu trong những năm gần đây cho thấy rằng nó có lợi cho sự phát triển của nhiều loài thực vật, trong đó có các cây trồng quan trọng như lúa gạo, lúa mì và lúa mạch.
Các nhà khoa học tại Phòng thí nghiệm quốc gia Lawrence Berkeley của Mỹ và Đại học California ở Berkeley vừa phát triển được một hệ thống lai vi khuẩn và dây nano bán dẫn có thể bắt chước quá trình quang hợp. Theo họ, hệ thống linh hoạt sản lượng cao này có thể lấy nước, ánh sáng mặt trời và CO2 và biến chúng thành những khối cơ bản của nhựa tự phân hủy, thuốc chữa bệnh và thậm chí nhiên liệu sinh học.
Sắn, Manihot esculenta Crantz, là một trong những loài cây trồng quan trọng trên thế giới, là cây lương thực cho hơn một tỷ người. Việc phát triển bản đồ di truyền mật độ cao và bản đồ vật lý được người ta xem như nguyên tắc cơ bản của thực hiện các tiếp cận mới về di truyền phân tử để thúc đẩy hiệu quả chọn lọc di truyền một trong những thách thức có ý nghĩa hiện nay. Trình tự genome tham chiếu của cây sắn vừa được thực hiện xong giúp chúng ta cải tiến phẩm chất của nó.
Một nhóm các nhà nghiên cứu đã phát hiện được gen xác định điểm tan chảy (melting point) của bơ ca cao (cocoa butter), một tính trạng vô cùng quan trọng đối với sản phẩm của ca cao dùng làm thực phẩm và dùng làm thuốc. Họ đã tìm thấy TcSAD1, gen điều khiển sinh tổng hợp ra bơ ca cao và có nhiệm vụ kiểm soát điểm tan chảy (melting point). Nghiên cứu trước đó của Mark Guiltinan đã mô tả họ gen mã hóa desaturase đối với protein mang stearoyl-acyl (stearoyl-acyl carrier protein desaturase: SAD).
Các nhà khoa học từ Đại học Cardiff và tổ chức Rothamsted Research lần đầu tiên tạo ra các phân tử nhỏ xíu phát ra một mùi tự nhiên có thể xua đuổi côn trùng. Các nhà khoa học đã tạo ra được phân tử có mùi tương tự như thuốc côn trùng, bằng cách sử dụng một loại enzyme, ((S) -germacrene D synthase), tạo ra mùi, bằng các phân tử chất nền thay thế.
Các nhà khoa học đã phát hiện ra một cách để làm cho cây phát triển lớn hơn và nhanh hơn, từ đó có thể làm tăng nguồn cung cấp tài nguyên tái tạo và giúp cây đối phó với những tác động của biến đổi khí hậu. Trong nghiên cứu được công bố trên tạp chí Current Biology, nhóm nghiên cứu đã tác động thành công đến hai gen trong cây dương để làm cho chúng phát triển lớn hơn và nhanh hơn so với bình thường.
Theo một nghiên cứu đăng tải trên tạp chí Tự nhiên (Nature) của Anh ngày 22/4, giống như chất nicotine gây nghiện cho người, các loại thuốc trừ sâu dường như cũng có khả năng "gây nghiện" đối với loài ong. Loài côn trùng có cánh thường kiếm tìm nguồn thức ăn nhiễm thuốc trừ sâu, thậm chí có hại cho chúng.
Một nghiên cứu mới của các nhà nghiên cứu trường Đại học Montana cho thấy trong bối cảnh lượng các-bon điôxit trong khí quyển ngày càng tăng, sự tăng trưởng của thực vật sẽ bị giảm do các chất dinh dưỡng trong đất hạn chế. Nghiên cứu được công bố trên tạp chí Nature Geoscience. Nghiên cứu này được thực hiện cùng với các đối tác tại Đại học Colorado và Phòng thí nghiệm quốc gia Tây Bắc Thái Bình Dương.
Các chuyên gia hóa học thuộc Viện công nghệ Massachusetts, Hoa Kỳ đã chế tạo được cảm biến giá rẻ, di động có khả năng phát hiện các loại khí thải từ thịt ôi thiu, cho phép người tiêu dùng xác định liệu thịt lưu trữ trong kho hàng hoặc tủ lạnh có còn an toàn để sử dụng. Cảm biến bao gồm các ống nano các bon đã được thay đổi tính chất hóa học, sẽ cung cấp thông tin về độ an toàn của thực phẩm chính xác hơn so với thời hạn sử dụng thực phẩm đó.